Đồ ăn được đặt theo tiêu chuẩn mỗi người một trăm năm mươi tệ, mỗi bàn đều có một bát Phật nhảy tường.
Từ những năm trước đánh giặc Lý Chấn Hải đã không còn yêu cầu gì nhiều với đồ ăn, khi đó có thể ăn lửng bụng đã không tệ rồi, có nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ có ngày kén ăn.
Mãi đến khi cuộc sống sau ngày giải phóng dần tốt hơn, đến lúc ấy mới biết ăn cơm no có cảm giác ra sao.
Chờ đến khi lớn tuổi hơn, mấy bệnh tật do lúc trẻ chịu khổ chịu nạn bắt đầu xuất hiện, bây giờ chỉ có uống thuốc để điều trị, bình thường chỉ dám ăn đồ nguội, ăn thức ăn mặn sẽ khiến bụng khó chịu.
Nhưng ông ấy lại là người không có thịt không vui, hai vợ chồng già suốt ngày cãi nhau vì việc ăn uống.
Lý Chấn Hải nhìn những lát thịt bò được cắt mỏng trên bàn, không để ý đến bà bạn già đang nghiêm mặt, gắp một miếng bỏ vào miệng trước.
Lúc này trong đại sảnh có đến một trăm người, bà cụ cũng không thể không cho ông ấy chút mặt mũi, chỉ có thể nhân lúc ông ấy ngẩng đầu lườm ông ấy một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play