Lý Uyển Trân đặt thức ăn trên tay xuống, rửa hai tay dưới vòi nước bên cạnh rồi vội vội vàng vàng chạy về nhà cầm ông nghe điện thoại lên. “Alô, Tiểu Mễ à? Con ở trường về rồi hả? Trường học thế nào?”
Tiền Giai Ninh lười biếng nằm trên sô pha, đầu ngón chân trắng tinh co lại. “Rất tốt ạ, giáo viên trông cũng khá nhiệt tình, môi trường của trường học cũng không tệ, cũng không quá xa chỗ con ở.”
“Vậy thì tốt.” Lý Uyển Trân thở phào. “Vậy con ở Đế Đô phải tự chăm sóc tốt cho bản thân, đừng học mệt quá.”
Tiền Giai Ninh khẽ cười. “Mẹ biết con mà, có lúc nào thức đêm học bài đâu, con đều là cố gắng lúc ở trên lớp.”
Lý Uyển Trân bất đắc dĩ cười, mặc dù Tiền Giai Ninh vô cùng độc lập, ở nhà cũng nắm giữ quyền lên tiếng tuyệt đối, hoàn toàn có thể coi là người lớn rồi. Nhưng lần này Tiền Giai Ninh rời khỏi nhà, trong lòng Lý Uyển Trân lại bắt đầu lo lắng, chỉ sợ cô không chăm sóc tốt cho bản thân.
Tiền Giai Ninh nghe Lý Uyển Trân càm ràm căn dặn bản thân nửa ngày, trong lòng lại không cảm thấy phiền chút nào, sống lại một đời mới biết, loại càm ràm này của mẹ mới là hạnh phúc bình thường nhất.
Nghe Lý Uyển Trân nói nửa tiếng, nhân lúc bà uống nước, Tiền Giai Ninh vội vàng hỏi: “Mẹ ơi, mẹ mở cửa hàng thế nào rồi? Khách hàng có đông không? Có người nào đến làm loạn không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play