Tiền Giai Ninh liếc mắt nhìn hai người bọn họ, tốt bụng nhắc nhở: “Hai người không có bằng cấp, còn nhỏ tuổi mà đã phải đi ra ngoài làm việc thì càng phải cẩn thận hơn. Đừng có ngây ngô giao hết tiền cho người nhà, bản thân cũng phải giữ lại một ít. Bất kể sau này làm buôn bán nhỏ hay cưới xin thì cũng phải có tiền phòng thân mới được.”
Vương Á Hàn vừa nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ kinh hoàng: “Nhưng hôm qua em vui quá nên đã nói với mẹ rằng một tháng lương được những một trăm đồng rồi. Em phải làm sao bây giờ?”
Tiền Giai Ninh liếc nhìn mặt của cô ấy, bất đắc dĩ nhắc nhở: “Thế thì cứ nói em nghe nhầm, hai người mới được một trăm đồng.”
Vương Á Hàn vỗ vỗ ngực, trên mặt lại lộ ra vẻ tươi cười: “Tối nay em sẽ nói với mẹ như vậy. Mẹ em vốn cũng không tin có tiền lương cao như vậy. Thực ra, em cũng không muốn giao hết tiền cho bà ấy, chắc chắn lúc đó số tiền ấy sẽ dùng để trợ cấp cho anh trai em hết, bản thân em sẽ chẳng nhận được đồng nào.”
Lý Tiểu Ngọc bất đắc dĩ nhìn cô ấy: “Vậy nên cô hãy có đầu óc một chút, đừng có cái gì cũng nói hết ra.”
Vương Á Hàn ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Tôi vui quá nên mới buột miệng.”
Tiền Giai Ninh rửa tay rồi vào phòng bếp làm việc. Hai cô gái không ngồi một chỗ được nên chạy một vòng hết sảnh chính tới phòng vip nhưng lại chẳng tìm được việc gì có thể làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT