Khi đến lượt Kim Vĩnh Húc, ông ấy bỏ tách trà xuống: “Trong một con hẻm cách đây không xa có một nhà hàng mới mở, bà chủ là một cô gái khoảng chừng hai mươi tuổi...”
Ông ấy vừa nói tới đây, Trương Thành Hải đã bật cười: “Anh Kim, anh đừng đùa nữa, một cô gái hai mươi tuổi đến cả cán chảo cũng không nhấc nổi thì có thể nấu được món ngon cỡ nào được chứ?”
Ông Vương cũng nói: “Một cô gái trẻ như thế, mới học nấu ăn được vài năm thì có thể nấu ngon được tới đâu?”
“Thật sự rất ngon!” Kim Vĩnh Húc cười nói: “Khẩu vị của tôi thế nào mọi người đều biết rồi đấy, vào nam ra bắc bao nhiêu năm nay cũng đã ăn không ít món ngon, nhưng cho tới khi ăn đồ ăn cô gái đó nấu, tôi mới biết thế nào là món ngon thật sự.”
Nghe ông ấy nói thế, tất cả mọi người đều sửng sốt, đúng như lời Kim Vĩnh Húc nói, ông ấy đã ăn rất nhiều món ngon rồi, nhưng từ trước đến nay chưa từng khen nhà hàng hay món ăn nào nức nở đến mức này, lời này cũng như sét đánh giữa trời quang vậy.
“Thật sự ngon vậy hả?” Trương Thành Hải khép quạt lại, gõ gõ trong tay mình, trên mặt xuất hiện đôi phần tò mò, nói: “Không thì buổi trưa chúng ta đi ăn thử đi? Dù sao thì ăn là biết rốt cuộc thế nào ngay ấy mà.”
“Được đó!” Kim Vĩnh Húc cười nói: “Nhưng mà ông đem đủ tiền không vậy? Phải nói trước là ăn ở đây tôi mời không nổi đâu, ngày hôm qua một mình tôi ăn đã hết ba trăm tệ rồi đấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT