Nhưng vừa nghĩ đến bà chủ Tiểu Tiền sắp tới phải đến thành phố khác học đại học, bọn họ lại buồn muốn khóc như thể bị moi móc tim gan, về sau ăn cơm thế nào đây!
Tiền Giai Ninh vào nhà, gặp mặt nhóm phóng viên đang chờ đợi trong nhà, nhưng giờ cô không rảnh để trả lời phóng viên, hơn nữa cũng không có gì hay để trả lời. Trước giờ cô chỉ tốn công sức ở lớp học, về nhà đều bận rộn chuyện kiếm tiền, không có ý nghĩa tham khảo.
Ngại ngùng nói một tiếng xin lỗi với nhóm phóng viên cố ý đến đây, Tiền Giai Ninh về phòng đặt cặp sách xuống thay đồ làm bếp, lại vội vã chạy sang kế bên. Nhóm phóng viên trơ mắt nhìn trạng nguyên tỉnh chỉ mất một phút đã trở thành đầu bếp, chớp mắt cả đám đều hóa đá, bản thảo này phải viết thế nào đây?
Mở cửa tiệm, thực khách đến ăn cơm nhìn thấy Tiền Giai Ninh đều tủi thân: “Tiểu Mễ, sao cô không nói trước với chúng tôi một tiếng cô sẽ rời khỏi thành phố Truy?’
Tiền Giai Ninh nhìn họ với vẻ cực kỳ vô tội: “Mọi người đều biết tôi là học sinh cấp ba mà.”
Nhóm thực khách càng thêm buồn bực: “Nhưng chúng tôi không biết cô là học sinh giỏi? Ai mà ngờ cô mở tiệm còn có thể thi được hạng nhất chứ! Vậy sau này cô lên đại học tiệm này phải làm sao? Chúng tôi ăn gì đây?”
Tiền Giai Ninh mỉm cười: “Mẹ tôi sẽ mở tiệm, giá cả sẽ không chênh lệch với mấy tiệm cơm bình thường bên ngoài, nếu cảm thấy không hợp khẩu vị, có thể đến tiệm cơm Tri Thành cũng được, tôi cũng từng chỉ dẫn cho Bàn Chương bếp chính ở đó. Nếu mọi người nhất quyết muốn ăn đồ tôi nấu cũng có một cách...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play