Triệu Tú Nga cầm đũa, xé ra một miếng thịt đầu lợn rồi bỏ vào miệng, nhai hai lần thì vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lý Uyển Trân: “Em làm thịt đầu lợn ngon quá, mấy nhà bán ở trấn chúng ta cũng không ngon bằng em làm.”
“Ăn ngon mới kiếm được tiền.” Lý Uyển Trân cười ha hả nói: “Đến buổi trưa chúng ta hâm nóng một chút, thơm hơn ăn lạnh nhiều.”
Triệu Tú Nga đổ thịt ra, vừa cắt miếng vừa hỏi bà: “Nếu mẹ biết em bán thịt heo kiếm tiền, liệu bà ta có đòi tiền các em không?”
“Đòi cũng không cho.” Lý Uyển Trân hừ lạnh một tiếng: “Hơn nữa bà ta cũng không dám, lần trước Tiểu Mễ nhà chúng ta đánh chú của nó như vậy, em đoán chắc cả đời này bà ta cũng không dám mở miệng với nhà bọn em nữa đâu.”
Quả nhiên đúng như lời Lý Uyển Trân nói, buổi trưa Tiền Quốc Thành và bà cụ tới ăn cơm, ánh mắt nhìn Tiền Giai Ninh đều có hơi rụt rè. Tiền Giai Ninh nghiêm khắc tuân theo phong tục tốt của năm mới đó là đòi nợ.
Cô mở quyển sổ ra đọc lại số tiền Tiền Quốc Thành nợ nhà mình một lần nữa, nói ông ta hết tết thì quay lại mỏ than làm việc, nhất định phải trả hết tiền trong vòng một năm, như vậy sẽ ít được một cú đấm.
Tiền Quốc Thành nhớ tới chuyện Tiền Giai Ninh một đập nát cái tủ với một đấm lần trước, không thèm ăn cơm đã bỏ chạy, nói cơ thể không thoải mái. Bữa cơm đoàn viên tối ba mươi Tết cũng tìm cớ không tới. Bà cụ ngồi một mình than thở trên giường sưởi, hai anh em Tiền Quốc Mậu và Tiền Quốc Thịnh vờ như không nghe thấy, vừa uống rượu vừa xem xuân vãn náo nhiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play