Nói đến đây, Lý Uyển Trân nhìn Tiền Quốc Thịnh một cách hung dữ: “Mỗi ngày, tôi sẽ ghi lại số lượng làm ra, tối đến thì tôi và ông cùng đối chiếu sổ sách, chênh một đồng thì bỏ qua, nếu nhiều hơn thì tôi tính sổ với ông. Ông đừng hòng lấy tiền tôi cho Tiền Quốc Thành, tôi mà phát hiện là tôi đuổi ông về nhà. Ông coi thử mẹ ông sẽ nuôi ông hay em trai ông?”
Tiền Quốc Thịnh nghe xong cũng không tức giận, tâm trạng tốt mà đồng ý: “Tôi không làm đâu, không phải tôi đã bỏ rồi sao! Tiểu Mễ nhà ta nói rất đúng, tôi không thể nuông chiều thằng ba được, để nó đi đào than là tốt. Còn mẹ...”
Trên mặt Tiền Quốc Thịnh mang theo chút bi ai: “Trong mắt bà ấy chỉ có Tiền Quốc Thành là con trai mình, mỗi tháng đúng hạn tôi sẽ gửi hai mươi đồng, coi như làm hết nghĩa vụ của mình rồi.”
Lý Uyển Trân không hề buồn tủi khi bà cụ ghét gia đình mình, bà còn ước gì bà ta đừng thương bọn họ để mình còn bớt lo.
“Nhưng năm nay thì sao? Trước kia đều qua nhà anh cả, bây giờ bà cụ ở nhà thằng ba, vậy chúng ta ăn tết ở đâu?” Lý Uyển Trân vừa nghĩ đến còn chưa được mười ngày nữa là Tết đến thì lập tức sầu não, nếu có thể, bà ước gì cả đời không gặp bà cụ và Tiêu Quốc Thành.
Tiền Quốc Thịnh đã nghĩ đến vấn đề này từ lâu, ông cũng bàn với Tiền Quốc Mậu: “Anh cả bảo chúng ta qua nhà anh ấy, hôm ba mươi sẽ ăn cơm cùng bà cụ và thằng ba, xong xuôi sẽ để bọn họ về nhà mình. Đây là lần đầu tiên chúng ta ở nhà anh cả, hai người kia chịu đến nhà ăn, không đến thì thôi. Đợi sang mùng hai, chúng ta qua nhà bà ngoại Giai Ninh, ở một đêm rồi về nhà.”
Tiền Quốc Thịnh nói xong còn cảm thấy áy náy: “Nhìn đống lộn xộn này xem, cả năm nay chả yên ổn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play