Lần này bà cụ Tiền đã bật khóc, từ trước đến nay bà ta chưa bao giờ nắm tay Tiền Quốc Thịnh dịu dàng như vậy: “Quốc Thịnh, mẹ biết sai rồi, lần này con giúp Quốc Thành trả nợ đi, bỏ tiền ra khám bệnh giúp nó, mẹ đảm bảo sẽ không có lần sau, chỉ cần con bỏ tiền ra, sau này mẹ cũng sẽ đối xử tốt với con mà!”
Tiền Quốc Thịnh lắc đầu: “Bài bạc chính là một cái động không đáy, bất cứ người nào dính dáng đến nó cũng đều táng gia bại sản, con tuyệt đối sẽ không giúp chú ấy chuyện này, một lần cũng không?”
Thấy tất cả bọn họ đều nhằm vào Tiền Quốc Thành, bà cụ Tiền lập tức hoảng loạn, hoảng hốt gào rống lên: “Nó là em trai chúng mày, nó không thể kiếm ra tiền giống như chúng mày, chúng mày giúp nó thì sao chứ? Cần gì phải nhằm vào hai mẹ con chúng tao?”
“Bà nội, chẳng phải vẫn còn có một chỗ kiếm tiền đấy sao?” Tiền Giai Ninh cắt ngang màn gây chuyện của bà ta, lạnh nhạt nói: “Chẳng phải tên Tôn Lão Nhị kia muốn đưa chú ấy đến mỏ than đào than đá sao? Vừa hay có thể làm mấy năm trời, sau khi trả nợ cờ bạc xong, nhân tiện trả lại số tiền đã nợ nhà cháu.”
Tiền Giai Ninh lấy ra một quyển sổ nhỏ: “Hơn một ngàn tệ cơ, cháu hào phóng bớt đi con số lẻ phía sau, chỉ cần trả một ngàn tệ là được.”
“Mày còn dám ghi sổ.” Bà cụ Tiền xông lên muốn cướp cuốn sổ nhỏ kia, Tiền Giai Ninh cầm một hạt dưa lên, bày ra động tác nhắm chuẩn vào Tiền Quốc Thành.
Bà cụ Tiền đột nhiên dừng lại, vẻ mặt hoảng hốt nhìn Tiền Giai Ninh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play