Ví dụ như ông chỉ có một cái bánh ngô lấp đầy bụng, nhưng vẫn có thể chia cho người hàng xóm không có gì để ăn nửa cái.
Điều này khiến bà cụ Tiền tức giận đánh ông một trận, sau đó chỉ cho ông nửa cái bánh ngô, để tránh ông lãng phí đồ ăn.
Có lẽ vì có con trai con gái cả ở đó nên trong mắt cha mẹ, Tiền Quốc Thịnh giống như một người tàng hình, chỉ cần cho ông chút cơm canh để ông không chết đói là được rồi, mấy tình cảm dư thừa đó đừng hòng nghĩ đến.
Tiền Quốc Thành chỉ ít hơn Tiền Quốc Thịnh vài tuổi, lúc đó Tiền Quốc Mậu đã có thể xuống ruộng làm việc. Tiền Quốc Thịnh cũng có thể xách theo một chiếc sọt đi nhặt lúa mì, cho nên Tiền Quốc Thành vừa sinh ra đã không bị đói.
Hơn nữa có ba mẹ thương yêu, được ăn ngon uống ngon, Tiền Quốc Thành lớn lên trắng nõn bụ bẫm, rất được người ta yêu thích. Cho dù bà cụ Tiền mệt mỏi như thế nào đi chăng nữa, về đến nhà vừa nhìn thấy con trai út thì lập tức bày ra vẻ mặt hớn hở.
Trong khi đó Tiền Quốc Thịnh chỉ có thể đứng ở bên cạnh tha thiết mong chờ nhìn theo, nhìn cha mẹ cười với em trai. Còn bản thân ông từ trước đến nay chưa bao giờ nhận được nụ cười rạng rỡ ấy.
Tiền Quốc Thịnh hiền lành chân chất cứ thế trưởng thành, ông thoạt nhìn có vẻ chất phác nhưng lại rất chịu khó học hành và làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT