Người như Trương Kiến Thiết không đáng để được thương hại, cô cũng không có nhiều tình cảm như vậy, cô chỉ muốn sống cùng Tang Mặc thật tốt.
“Em sẽ làm nhiều bánh bao hơn, anh thu xếp chút thời gian đưa đến cho ông nội đi, còn có một ít đường trắng nữa, mỗi ngày uống một chén đường có thể bổ sung dinh dưỡng.” Phương Đường lải nhải nói.
“Ừm, em muốn ăn gì?” Giọng nói Tang Mặc nhẹ nhàng, ánh mắt nhìn cô cũng mang theo sự trìu mến.
Anh thích nhìn Phương Đường làm đồ ăn ngon, làm anh cảm nhận được hơi ấm của gia đình, giống như ông nội anh đã nói, trong nhà mà không có phụ nữ thì sẽ không giống một ngôi nhà.
“Bây giờ có cơm có thịt, mỗi ngày đều ăn rất no, em không có gì muốn ăn cả.” Phương Đường không phải là người quá thèm ăn, chỉ cần có thể ăn no là được.
Tang Mặc cũng không hỏi lại, trong lòng lại nghĩ khi đi lên huyện trên thành phố sẽ mua chút kẹo sữa và sôcôla về, chắc chắn Phương Đường sẽ thích ăn.
Hợp tác xã cung tiêu ở lên thị trấn không có những thứ này, chỉ có huyện trên thành phố mới có, hình như các cô gái đều thích ăn những thứ này, anh vẫn còn nhớ rõ khi còn nhỏ ở trong khu tập thể các cô gái đều thích ăn chúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT