“Đường nha đầu à, cháu nghe Hắc Đản đi, con gái phải ăn mặc thật là xinh đẹp, nên cắt vải bông làm quần áo đẹp, thời tiết sắp nóng rồi, nên mặc quần áo mới.” Ông cụ Phương lớn tiếng nói.
Ông cụ Ngô trắng mắt, giận dỗi: “Ông chỉ biết vải bông, hiện tại không lưu hành vải bông. Đường nha đầu, cháu cắt vải một màu, màu lam màu xanh lục màu đỏ đều được, làm quần áo vô cùng đẹp, vải bông có thể làm váy, váy hoa đẹp.”
“Không phải quần áo váy đều giống nhau sao? Sao ông có thể làm váy hoa, còn tôi lại không thể làm vải bông?”
“Đương nhiên không giống nhau, quần áo là quần áo, váy là váy.”
“Sao không giống nhau? Ông chính là bẻ chữ tìm từ, đừng tưởng rằng trong bụng ông có chút chữ nghĩa thì biết chọn quần áo. Trước kia tôi đây chọn những bộ quần áo đó cho vợ, vợ tôi đều khen đẹp, người nào cũng đều khen đấy.”
“Đúng, vợ ông mặc thì còn đẹp hơn cả hoa trên núi, đó là bà ấy dỗ dành ông, không muốn cãi nhau với ông, những người khác cũng là dỗ dành ông, ông lại cho là sự thật.”
“Họ Ngô kia, ông nói thì phải nói rõ ràng, cái gì gọi là dỗ dành ông đây hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT