Phương Đường lại xoa đầu Tiểu Văn. Vừa rồi cô mới biết được rằng cha mẹ Hoàng Nhã Như là do Tiểu Văn gọi điện thoại đến. Thật sự là một đứa bé lanh lợi.
Lúc ăn cơm vào buổi tối, cô với Tang Mặc đã nhắc đến chuyện ở nhà trẻ, thím Trương vô cùng tức giận và mắng: “Tại sao lại có người lớn khốn nạn như vậy chứ? Một đứa trẻ ngoan bị nuôi thành hư mất rồi.”
“Cũng may là cha mẹ nó cũng là người rất biết điều và đứa bé mập mạp kia vẫn còn nhỏ tuổi nên chắc là vẫn còn có thể dạy dỗ lại được.”
Phương Đường cũng hy vọng nhóc mập có thể thay đổi và càng hy vọng cha mẹ của thằng bé có thể thật sự hạ quyết tâm để tiễn hai người già đi.
Cô lại nhắc đến cha mẹ Hoàng Nhã Như, Tang Mặc cười: “Chắc là trưởng phòng Mao rồi. Buổi sáng anh đi tìm cô ấy lấy dấu, là một người phụ nữ rất tài giỏi. Nghe nói sang năm khả năng cô ấy lại được thăng chức.”
“Em nhìn phong thái nói chuyện của cô ấy thì lập tức biết cô ấy không phải người bình thường. Bảo sao người ta đều nói ở nhà trẻ đó có ẩn giấu nhân tài, hoá ra là giấu phụ huynh.” Phương Đường vô cùng cảm khái.
Có rất nhiều bậc cha mẹ nghĩ mọi cách để muốn đưa con mình vào học trong nhà trẻ này. Thật ra không phải vì việc học của con mà là vì muốn mở rộng mối quan hệ của bản thân. Thật đúng là ở bất cứ đâu cũng đều là giang hồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play