“Sinh lão bệnh tử là quy luật của tự nhiên, có gì phải kiêng kị. Ông Phương. hay là tháng này chúng ta đi đến thủ đô đi, dù sao cũng không có việc gì.” Ông nội Tang đột nhiên hào hứng và nghĩ đến chuyện rủ mọi người đi chơi.
“Được, ngày mai tôi sẽ đi mua vé xe lửa.” Ông nội Phương cũng vô cùng hứng thú.
Vẻ mặt Tang Mặc rất bất đắc dĩ. Tuổi hai ông cụ cộng vào cũng hơn một trăm ba mươi bốn mươi tuổi rồi mà vẫn giống như mấy đứa trẻ con.
Cũng may còn có bà nội Phương tỉnh táo. Bà ấy vội vàng thuyết phục hai người đợi đến khi thời tiết mát mẻ hơn một chút thì mới đi đến thủ đô. Bây giờ trời nóng như vậy, nếu đi ra ngoài sẽ rất dễ bị cảm nắng.
“Đến tháng mười thì chúng ta cùng nhau đi, tôi cũng muốn đi gặp các bạn già của mình và đi đến Hương Sơn để xem lá đỏ. Rất nhiều năm rồi tôi không thấy.” Bà nội Phương cảm khái nói.
“Được. Vậy để đến tháng mười. Đến lúc đó hỏi ông Ngô một tiếng xem ông ấy có thời gian đi cùng chúng ta hay không.”
Mọi người cứ vui vẻ quyết định như vậy. Hơn nữa chỉ trong vòng mấy ngày đoàn lữ hành này đã lập tức tăng lên thành mười mấy người. Sau khi mấy ông bà già trong khu tập thể nghe kể thì cũng muốn gia nhập nhóm. Vì vậy, ai muốn đi thì sẽ đến chỗ đoàn trưởng của đoàn lữ hành là ông nội Phương để đăng ký với ông ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT