Anh ta có một người bạn học tự kinh doanh và nghe nói rằng kiếm được rất nhiều tiền. Năm ngoái người đó còn mời nhóm bạn học cũ đi ăn, đều là những món ăn đắt tiền. Nhìn người bạn học đó khoe khoang khiến anh ta rất tức giận. Chẳng qua chỉ là kiếm được mấy đồng tiền dơ bẩn mà thôi, có gì đặc biệt hơn người chứ!
Được rồi. Triệu Vỹ Kiệt cũng thừa nhận, tiền không xấu, còn rất thơm. Anh ta cũng muốn kiếm được thật nhiều tiền.
Nhưng anh ta không ngờ rằng bản thân cũng có chung ý tưởng với Bạch An Kỳ và cũng nghĩ đến một vấn đề giống anh ta. Vấn đề anh ta đang cân nhắc đến cũng là quần áo. Nhập về một chút quần jean, áo sơ mi, kính râm từ miền nam thì chắc chắn sẽ bán chạy.
Tang Mặc đi mua đồ ăn về và rất bất ngờ khi nhìn thấy hai người họ.
“Cơn gió nào đưa hai người đến đây vậy? Hai người ở nhà tôi ăn cơm nhé để tôi xuống bếp nấu.” Tang Mặc cười nói.
“Được thôi. Nhưng mà thức ăn anh nấu có thể ăn được hay không vậy?” Bạch An Kỳ vô cùng nghi ngờ. Cô ta nhớ rõ rằng tay nghề nấu nướng của Tang Mặc không tốt.
Cô ta nhìn Phương Đường, cười nói: “Phương Đường. Bây giờ cô không nấu cơm ư? Lâu lắm rồi tôi không ăn đồ ăn cô nấu đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT