Tiểu Vũ nghe thấy tiếng gọi của cha, liền muốn chui ra ngoài. Cậu bé đói rồi, muốn ăn sủi cảo.
“Gấp cái gì?”
Tiểu Văn kéo em trai ngốc nghếch lại, còn nhìn nó với ánh mắt khinh bỉ, chậm rãi nói: “Sủi cảo cũng đâu biết chạy. Đợi đến khi mặt trời lặn rồi hẵng ra ngoài, khẩu súng đồ chơi của Tiểu Hổ sẽ là của chúng ta.”
Thì ra mấy đứa trẻ đang đánh cược, ai có thể trốn kỹ đến lúc mặt trời lặn mà không tìm thấy thì Tiểu Hổ sẽ đưa khẩu súng đồ chơi mà cha nó mới mua cho người chiến thắng. Tiểu Vũ đã từng nhìn thấy khẩu súng đồ chơi đó, rất thích nó, nên đã bày tỏ với anh trai mong muốn mãnh liệt của mình. Tiểu Văn vỗ ngực đảm bảo, nhất định sẽ giúp em trai giành được khẩu súng đồ chơi.
Tiểu Vũ lại chui vào chỗ nấp, gật đầu lia lịa: “Ừm, không ra ngoài!”
Cậu bé nhất định phải giành được khẩu súng đồ chơi, sau đó nó sẽ là đứa trẻ oai phong nhất trong khu nhà.
Sờ vào cái bụng lép kẹp, Tiểu Vũ mím môi, cậu bé đói rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play