“Nếu là ngày xưa, nhất định tôi sẽ bắn chết loại vô lại này, có khác gì thổ phỉ cướp đoạt dân nữ chứ? Ông Chương cũng hồ đồ, sao có thể nuông chiều như vậy!” Ông cụ Tang tức giận nói.
Ông ấy đến khu tập thể muộn, nhưng cũng nghe nói không ít chuyện hoang đường của Chương Thiên Tứ. Ông Chương cả đời anh dũng, đều bị thằng cháu hư đốn này hủy hoại.
“Nếu ông Chương thông suốt, thì cũng không nuôi ra thằng vô lại như vậy.”
“Dạy dỗ con cái phải nghiêm. Nếu lúc nhỏ không nghiêm khắc, lớn lên sẽ là tai họa. Ông bà ta nói đúng, thương cho roi cho vọt, không đánh không thành tài. Ông Chương đến một ngón tay cũng không nỡ đánh, bây giờ phải tức giận đến mức nhập viện, tự gây tội!”
Mọi người đều gật đầu đồng tình, chính là cái lý này.
Giáo dục con cái, khoan dung và nghiêm khắc đều không thể thiếu, nếu chỉ cưng chiều hoặc chỉ nghiêm khắc đều không được, phải có chừng mực.
Phương Đường rất tò mò về tên hư đốn nhà họ Chương kia, bèn hỏi Tang Mặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT