“Cảm ơn cái gì cơ chứ. Tôi đi theo vị trưởng bối này cũng học được rất nhiều. Tôi về nhà đây, các cậu dán hộp giấy đừng ngồi lâu quá, đi ra ngoài hoạt động một chút mới tốt.”
Phương Đường đứng dậy, còn khuyên một câu.
Cô véo nhẹ nhàng lên khuôn mặt Tráng Tráng, lại sờ sờ đầu Giai Giai. Hai đứa nhỏ ăn bánh kem rất ngon, còn không quên ngẩng đầu vẫy tay tạm biệt với Phương Đường.
Phương Đường cười cười, bước nhanh ra ngoài.
Mã Hồng Mai và An Tĩnh nhìn nhau cười, đồng thời đứng lên, buông hộp giấy xuống. Mấy cô ấy cũng muốn đưa bọn nhỏ đi ra ngoài một chút, không thể cứ rúc mãi ở trong nhà. Cho dù dán thêm bao nhiêu hộp giấy đi chăng nữa thì cũng sẽ không kiếm được bao nhiêu tiền, lại sẽ bỏ lỡ rất nhiều thời gian chơi đùa với con. Các cô ấy không muốn về sau khi nghĩ lại những năm tháng này, chỉ còn lại có ảo não và hối hận.
“Đi, đi công viên chơi.”
Mã Hồng Mai bế con gái lên, An Tĩnh cũng ôm con trai. Lỗ Thuận Phong không có ở nhà, Mã Hồng Mai liền dọn đến đây ở, hai người vừa có bạn mà cũng an toàn hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT