Vì vậy, khi thầy giáo trong trường tìm đến Lý Mẫn thật, cô ấy nói rằng mình không hối hận và cũng không trách gia đình Lý Phương. Cô ấy làm vậy là tự nguyện.
Hơn nữa, sức khỏe của cha cô ấy đã tốt hơn, gia đình cô ấy đã trở lại cuộc sống bình thường và không mắc nợ. Lý Mẫn vẫn biết ơn gia đình Lý Phương.
Lý Mẫn mạo danh bị đuổi học. Cô Thư tìm đến cô ta và nói về hình phạt của nhà trường, Lý Mẫn hoàn toàn bối rối, liên tục nói: “Cha em nói đã sắp xếp ổn thỏa rồi. Nhà em đã bỏ ra năm trăm đồng, sao còn đuổi học em?”
Cô ta cảm thấy rất oan ức. Đã bỏ ra nhiều tiền như vậy, nhưng cô ta chỉ học được vài tháng, cũng không tìm được đối tượng ở thành phố, quá lỗ.
Cô Thư vừa tức giận vừa buồn cười, quả thật phải ngu ngốc đến mức nào mới có thể có suy nghĩ như vậy.
“Đại học không phải ai cũng có thể vào học, em không thi đỗ thì không có tư cách. Hơn nữa việc em mạo danh đi học là vi phạm pháp luật. Mau thu dọn hành lý về nhà đi, nếu thực sự muốn học đại học thì hãy học tập một cách chân chính, dựa vào năng lực của bản thân để thi đỗ!”
“Em không muốn học đại học. Ngày nào cũng nghe giảng viên niệm kinh, đau đầu chết đi được. Nếu không phải để tìm đối tượng ở thành phố thì em mới lười học cái thứ vớ vẩn này!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT