“Cái gì cũng đều không cần phải nói, chúng ta là bạn học với nhau, phải cùng nhau trải qua bốn năm học, không cần phải khách sáo.” An Tĩnh cười nói.
“Đúng vậy, giữa bạn học với nhau không cần phải nói cảm ơn.”
Phương Đường cũng cười.
Chuyện này cứ thương lượng như vậy, An Tĩnh cầm đồ về nhà rồi nói việc này, Lỗ Thuận Phong luôn miệng nói đồng ý.
Buổi tối khi ăn cơm, Phương Đường cũng nói, tất nhiên Tang Mặc không thành vấn đề, tỏ vẻ sẽ xin nghỉ buổi chiều.
“Anh cũng phải chú ý an toàn của bản thân, đánh không lại thì không cần cứng rắn.” Phương Đường nói.
Tuy rằng là hỗ trợ, nhưng cũng không thể vì người khác mà làm chính mình bị thương, ở trong lòng cô Tang Mặc mới là quan trọng nhất, cô hiểu rõ thế nào là nặng nhẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT