Bởi vì cha cô ta nói không cần lo lắng, cho dù có bị điều tra cũng không tra ra vấn đề, cha cô ta đều đã sắp xếp xong xuôi. Hiện giờ Lý Mẫn hoàn toàn yên tâm, lại không muốn về quê. Cha cô ta bảo cô ta cứ ở chỗ này yên tâm mà đi học, tìm lấy một người chồng là người Thượng Hải, tranh thủ để ở lại Thượng Hải.
Lý Mẫn nghĩ nghĩ, cảm thấy cha cô ta nói có lý. Cuộc sống ở thành phố lớn chắc chắn sẽ thoải mái hơn ở quê, ít nhất là về phương diện dùng nước, chỉ cần mở vòi nước là có. Ở quê thì phải đi gánh nước cách mười mấy dặm đường, không tiện một chút nào.
Buổi chiều lên lớp xong, Phương Đường và Tống Đan Linh tìm được cô giáo Thư rồi nói về chuyện Lý Mẫn.
“Loại chuyện này không có bằng chứng thì rất khó xử lý, nhưng mà trường học sẽ phái người về quê xác minh tình huống.” Vẻ mặt của giáo sư Thư rất nghiêm túc, bà ấy cũng có chút hiểu biết đối với Lý Mẫn, đúng thật học tập thì lười nhác, nhưng không ngờ lại là người mạo danh, thay thế.
“Cô Thư, em hoài nghi gọi điện thoại sẽ tra không ra. Hôm nay Lý Mẫn đã gọi điện thoại về nhà, khi quay lại vô cùng nhẹ nhàng, hiển nhiên là cô ta cảm thấy nắm chắc tra không ra.” Phương Đường nói.
“Tôi sẽ báo lại với trường học.”
Cô giáo Thư chưa cho câu trả lời chắc chắn. Loại chuyện này một mình bà ấy không dễ xử trí, phải phản ánh tình huống với lãnh đạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT