“Mặc kệ bọn họ, chúng ta đi làm quần áo.”
Phương Đường đi đến phòng bên cạnh, máy may đặt ở đằng kia, vải cũng có rồi. Tráng Tráng nằm ở trong nôi được thím Trương hỗ trợ chăm sóc, Tiểu Văn Tiểu Võ vây quanh em trai nhỏ giống như đang nhìn bảo bối, ở chung vô cùng hài hòa.
“Tôi phải làm một bộ váy múa, kiểu dáng giống như thế này.”
Phương Đường chỉ chỉ bộ váy mượn từ đoàn văn công, còn vải thì đang được để ở một bên. An Tĩnh nhìn một cái đã đại khái hiểu rõ. Bộ váy múa này không quá phức tạp, nửa ngày là có thể làm xong.
“Tôi đo kích cỡ cho cậu trước.”
An Tĩnh thành thạo đo kích cỡ, Phương Đường vừa thấy liền an tâm rồi, người thạo nghề vừa ra tay là biết có được hay không. Chắc chắn tay nghề may của An Tĩnh không tồi, vậy thì cái bộ váy múa đơn giản này cứ để cho An Tĩnh làm đi.
Một buổi chiều trôi qua rất nhanh, váy múa đã làm xong, Phương Đường mặc thử, hiệu quả rất đáng ngạc nhiên. Tống Đan Linh nhìn mà ngây người, lẩm bẩm nói: “Phương Đường, cậu mà mặc váy này lên sân khấu thì cho dù chỉ đứng không thôi cũng đều đẹp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play