Ba người chậm rãi đạp xe về nhà, Tống Đan Linh còn muốn mua một ít trái cây từ cửa hàng trái cây, nhưng bị Phương Đường ngăn lại: “Trái cây trong nhà ăn không hết, cô không cần mua gì cả đâu.”
Ở sân sau cô có trồng chút dâu tây, còn làm một nhà kính đơn giản, kết quả chính là dâu tây lớn rất nhanh, một gốc dâu tây có thể có mấy chục quả, căn bản ăn không hết.
Vài ngày nữa, anh đào cũng sẽ chín, sau đó đến quả đào quả nho, không lo không có gì ăn.
An Tĩnh đến trước ba người, cô ấy đi lang thang quanh ngõ nhỏ, xấu hổ không dám đi vào, An Tĩnh còn xách theo một túi táo mà cô ấy đã mua trên đường.
“Đã bảo là đừng mua gì rồi mà, mau vào đi thôi!”
Phương Đường nhíu mày, cô nhẹ nhàng nhéo lên mặt Tráng Tráng, cậu bé không sợ người lạ mà còn mỉm cười vui vẻ, rất đáng yêu.
“Tôi cũng không mua gì cả, chỗ này nhà cô nhìn rất cao cấp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play