Hơn nữa cái khó nhất chính là ống tay áo, vũ công phải thường xuyên tung ống tay áo ra. Dùng ống tay áo làm dùi trống, đánh vào những chiếc trống nhỏ ở bên cạnh và còn phải dẫm lên chiếc trống lớn. Có thể nói đây chính là bữa tiệc thanh sắc và những vũ công bình thường không dám khiêu chiến điệu múa này.
Ban đầu trông các diễn viên ở dưới khán đài có vẻ rất bình thường và còn thì thầm nói chuyện. Nhưng khi nhìn thấy thì vẻ mặt của họ ngay lập tức trở nên nghiêm túc và tập trung tinh thần thưởng thức buổi biểu diễn. Họ đã bị sốc.
Điệu múa này của Phương Đường chắc chắn ở trình độ chuyên nghiệp. Hơn nữa điệu múa cũng rất tuyệt vời, hoàn toàn có thể biểu diễn ở trên sân khấu.
Đôi mắt của Tang Mặc nóng bừng, khóe miệng hơi nhếch lên. Anh nhìn không chớp mắt. Bé Đường của anh thật sự là một bảo bối. Cách một khoảng thời gian, cô lập tức sẽ cho anh một điều ngạc nhiên. Lần sau anh sẽ hỏi lại bé Đường xem có điệu múa nào phù hợp để múa ở trong phòng hay không? Để múa cho một mình anh xem.
Nhạc dừng lại cũng là lúc điệu múa của Phương Đường kết thúc. Cô đứng trên chiếc trống lớn thở hổn hển và cúi đầu chào khán giả ở dưới khán đài.
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm. Tất cả mọi người đều đứng lên hào hứng vỗ tay. Tôn Ngọc Dung là người nhiệt tình nhất. Cô ấy không ngờ màn biểu diễn của Phương Đường lại gây sốc như vậy, quá xuất sắc.
“Múa rất đẹp. Tiểu Phương. Có lẽ em nên đến đoàn văn công của chúng tôi. Hay là chị chuyển em về đây được không?” Tôn Ngọc Dung nắm tay Phương Đường và mong ước có thể điều cô đến đây ngay bây giờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT