“Em mới không cần tức giận vì cô ta. Dù sao em cũng không có tổn hại gì. Cô ta nói em không có tinh thần trách nhiệm với tập thể thì em lập tức nói tác phong của cô ta là con gái nhà tư bản và phải báo cáo với chủ nhiệm khoa. Doạ cho cô ta sợ.”
Phương Đường uống một ngụm canh, cực kỳ đắc ý.
Tang Mặc buồn cười, bé Đường càng ngày càng thích trêu đùa.
“Người phụ nữ này cứ nhất định bắt em phải tham gia múa tập thể, em không đi. Do đó em mới nói em muốn múa một mình. Lúc đầu là cô ta múa một mình nhưng bị em cướp mất nên cô ta rất tức giận!” Phương Đường hừ một tiếng.
“Cướp được rất tốt. Em ăn đôi mắt cá đi!”
Tang Mặc khen ngợi, rồi gắp đôi mắt cá cho cô ăn, trong lòng vô cùng mong chờ buổi biểu diễn tháng sau của Phương Đường. Nếu bé Đường nhà anh đã dám múa một mình thì chắc chắn rất tự tin. Có lẽ bé Đường nhà anh còn có rất nhiều bí mật nhỏ khác.
Phương Đường ăn đôi mắt cá và nhổ tròng mắt ra, nói: “Anh có biết Liễu Tử Câm là ai không? Chính là người mà ngày hôm đó em đã nói với anh rằng có một bạn học nữ rất kiêu ngạo và ở cùng ký túc xá với em đó. May là em không ở trong ký túc xá, nếu không sẽ rất khó chịu khi ngày nào cũng gặp cô ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT