“Phòng ở này thật tốt, chúng tôi…… Vợ chồng chúng tôi đều nhớ kỹ, cũng không nói nhiều lời cảm ơn. Tóm lại về sau cậu chính là anh em của Lỗ Thuận Phong tôi!”
Lỗ Thuận Phong đấm một cái lên vai Tang Mặc. Đàn ông không cần nói quá nhiều lời cảm ơn, trong lòng biết là được.
“Được, về sau tôi có việc sẽ gọi anh, sẽ không khách sáo!”
“Phải gọi tôi, không gọi thì tôi sẽ tức giận!” Lỗ Thuận Phong cười hì hì nói.
An Tĩnh thì đi xem quy hoạch phòng, giường và tủ đã có sẵn, bếp lò nồi cũng có, bọn họ chỉ cần lấy đệm chăn lại đây là được. Không cần mua thêm một chút gia cụ nào, như vậy là bớt được một khoản tiền.
“Ai nha, phòng ở này thật tốt quá, buổi chiều là có thể dọn đến đây, còn có thể tự nấu cơm.” Lỗ Thuận Phong cực kỳ vừa lòng. Anh ấy đột nhiên có cảm giác có chốn dung thân ở trong cái thành phố này.
“Chìa khóa cho các cậu, tiền thuê nhà cũng không phải vội trả. Đúng rồi, đây còn có một túi sữa bột, sắp quá hạn rồi. Bọn nhỏ nhà tôi đã lớn, ăn không hết, vì vậy cho Tráng Tráng nhà các cậu ăn đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT