Lỗ Thuận Phong kể thao thao bất tuyệt về vận may từ nhỏ đến lớn của mình, không chỉ chuyện thi đại học này. Nếu những gì anh ấy nói là thật thì trên người anh chàng này cũng có vài phần huyền học.
“Tôi thi được 287 điểm, kém điểm chuẩn một điểm. Tôi đã định vào học Đại học Giao thông. Kết quả là có thông báo tạm thời rằng có một suất tuyển sinh trống. Một sinh viên mới không qua thẩm định chính trị, sau đó đến lượt tôi, đây là số mệnh!”
Mỗi khi nói xong, Lỗ Thuận Phong đều phải nói thêm một câu “đây là số mệnh”, rất buồn cười. Hơn nữa anh ấy là người Đông Bắc. Có lẽ là người bên đó, bẩm sinh mang gen hài hước, cho dù nói chuyện bình thường cũng rất buồn cười. Lỗ Thuận Phong nói chuyện càng buồn cười hơn, giống như là đang hài độc thoại vậy.
“Vận may của anh quả là vô địch!”
Tang Mặc thành thật khen ngợi. May mắn cũng là một loại năng lực, giống như bé Đường nhà anh vậy, là con gái ruột của ông trời, tùy tiện một chút cũng có thể thắng. Đúng là số mệnh, có ghen tị cũng không được.
“Đúng vậy, vận may lớn nhất của tôi, đều dùng để cưới vợ rồi!”
Lỗ Thuận Phong cười ngây ngô. An Tĩnh liếc nhìn anh ấy nhưng khóe miệng lại ngậm ý cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT