“Cục cưng ơi, cha mẹ đi học đây. Hai đứa ở nhà phải ngoan nhé, biết chưa?”
Ăn sáng xong, Phương Đường hôn lên má mỗi đứa một cái, lưu luyến không rời đi báo danh.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác len màu xanh lam, tay nghề của thợ may vô cùng tốt, mặc trên người cô đặc biệt xinh đẹp. Hơn nữa bây giờ Phương Đường lại gầy đi, nhưng trên người lại có thêm một chút vẻ quyến rũ của người đã có chồng, đẹp đến mức không thể rời mắt.
Cô và Tang Mặc đến trường Đại học Phúc Đản, sau đó đi đỗ xe. Trong trường rất náo nhiệt, đông nghịt người, đều là sinh viên mới đến nhập học. Trên loa phát thông báo còn vang lên tiếng nhạc hùng hồn, nghe thôi đã thấy phấn chấn.
Sinh viên đến từ khắp nơi trên đất nước, hơn nữa độ tuổi cao thấp không đều. Có người khoảng chừng ba mươi tuổi, có ông chú râu quai nón, cũng có vợ chồng dắt theo con cái, thậm chí còn có người bế con đến nhập học.
Người phụ nữ mang theo con là một người phụ nữ thanh tú, tóc ngắn ngang vai, vóc dáng không cao không thấp, ăn mặc giản dị, khoảng hai mươi mấy tuổi, trông rất chững chạc. Người phụ nữ dùng khăn quấn con sau lưng. Đứa trẻ trông còn nhỏ hơn Tiểu Văn Tiểu Vũ, nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ ngủ ngon lành trên lưng mẹ, tiếng ồn ào xung quanh không hề đánh thức đứa bé.
Người phụ nữ còn xách theo túi hành lý, hai tay đều không rảnh. Bên cạnh còn có một người đàn ông cao lớn khỏe mạnh, nước da ngăm cường tráng, mặt mày trông rất dữ tợn. Anh ấy gánh một đống chăn mền như núi trên vai, cúi đầu nói chuyện với người phụ nữ, thần thái rất thân mật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT