“Sao có thể được?”
Phương Đường trợn mắt. Trẻ con làm sao có thể có nhiều suy tính như vậy được? Một ý nghĩ thật là kỳ lạ.
Tang Mặc khẽ sờ mũi. Anh cảm thấy khả năng bản thân anh nghĩ nhiều nhưng việc Tiểu Văn đi tiểu này đã vô tình phá vỡ kế hoạch của Tang Hướng Hoa nên cũng coi như là thu hoạch ngoài ý muốn.
Bữa cơm đoàn viên trừ tịch năm nay có thêm hai đứa trẻ khiến cho mấy ông bà đều cảm thấy rất vui vẻ. Trẻ con chính là hy vọng, trong nhà có trẻ con thì hương vị năm mới sẽ đầy đủ hơn.
“Sang năm Tiểu Văn và Tiểu Võ có thể chạy khắp sân, sẽ càng náo nhiệt hơn.” Ông nội Tang vui vẻ cười nói.
Có lẽ do ông ấy đã lớn tuổi nên hiện tại ông ấy rất hưởng thụ cuộc sống vui đùa cùng con cháu. Thậm chí ông ấy còn hy vọng Phương Đường và Tang Mặc có thể sinh thêm mấy đứa nhóc nữa để trong nhà càng náo nhiệt hơn.
“Sang năm cháu Đường với Hắc Đản sẽ phải nhập học rồi. Đi học thì hai đứa phải chăm chỉ học tập và học giỏi các kỹ năng để đóng góp cho xã hội!” Ông nội Phương nghiêm túc nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play