Hừm, rõ ràng là ngày tháng sống không tốt, sốt ruột rồi.
“Đám con trai nhà ông thì sao? Không ồn ào ầm ĩ nữa chứ?” Ông cụ Phương hạ giọng hỏi, còn nhìn về phía Tang Mặc, sợ bị nghe thấy.
“Bọn nó muốn quậy cũng không được. Cách mấy nghìn cây số, làm sao mà quậy phá được?”
Ông cụ Tang cười lạnh. Hai đứa súc sinh đó đều đang ở thủ đô làm việc, không thể về quê được, nếu không thì chắc chắn ngày nào cũng sẽ tìm đến cửa. May là năm xưa ông ấy đã nghe lời Hắc Đản, không về thủ đô mà định cư ở Thượng Hải, nhờ vậy mới được thanh tịnh.
“Ông Tang, ông phải giữ vững lập trường, tuyệt đối đừng mềm lòng với hai đứa nó. Ông hãy nghĩ xem Hắc Đản đã phải chịu bao nhiêu khổ sở trong những năm qua!” Ông cụ Phương nhắc nhở.
Ông ấy lo lắng người anh em già của mình sẽ mềm lòng. Dù sao đó cũng là con ruột, cốt nhục tình thân ràng buộc, theo thời gian cũng sẽ mềm lòng. Nhưng điều đó không công bằng với Tang Mặc. Tuy đứa trẻ này chưa bao giờ kể về những gì đã xảy ra trong bảy năm qua, nhưng những gian khổ cay đắng đó, chỉ cần muốn cũng có thể nghĩ ra được, có thể sống sót thực sự là do ông trời phù hộ.
“Yên tâm, tôi không hồ đồ đâu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play