“Chỉ có thể trách nó ngu!”
Phương Đường không hề chấn động, dám dính líu đến cờ bạc, ngồi tù tám năm mười năm là đáng đời.
Chị Thư thở dài, không khuyên nữa. Chị ta cũng thấy Phương Đường nhẫn tâm quá. Dù gì cũng là em trai ruột, dựa vào mối quan hệ của nhà Tang Mặc, lo liệu một chút cũng không phiền phức, tội gì phải thấy chết mà không cứu như vậy!
Nhưng chị ta không dám nói những lời này. Phương Đường trông dịu dàng, nhưng tính tình bướng bỉnh lắm. Chị ta còn hy vọng Phương Đường sẽ lo cho con trai cả của chị ta vào đại học, nên không dám đắc tội với cô.
“Phương Lan đã đưa mẹ em đến bệnh viện rồi, khu nhà tập thể cũng vắng vẻ hơn không ít.”
“Nghe nói Phương Lan đang nhờ người mai mối, nhưng với điều kiện của cô ta, khó có thể tìm được người tốt.”
Giọng điệu của chị Thư có vẻ hơi cười trên nỗi đau của người khác. Trước đây Phương Lan được tâng bốc lên tận trời, đến con gái chị ta cũng bị liên lụy. Có người nói thầm sau lưng rằng con gái chị ta không bằng Phương Lan. Hừ, những người đó nói bậy bạ, con gái chị ta giỏi hơn Phương Lan mấy trăm lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT