Chị Thư vỗ mạnh vào đùi, kích động nói: “Tiểu Phương, em cũng cảm thấy quá đáng phải không? Chị nói cho em biết, chuyện xấu của bà cụ này có nói ba ngày ba đêm cũng không hết. Trong lòng bà ấy chỉ có đứa con trai yêu quý đó của bà ấy, chỉ mong có thể hút khô máu của tên chồng ngốc nghếch đó nhà chị mà thôi!”
“Anh rể nói như thế nào?” Phương Đường hỏi.
Mắt chị Thư đột nhiên đỏ hoe, giọng cũng nghẹn ngào, mắng: “Trong lòng tên ngu ngốc đó chỉ có cha mẹ và anh em, còn chị là một người vợ xấu xa. Chị không chịu cho anh ta vay tiền, anh ta lập tức cãi nhau với chị. Anh ta còn nói chị không có tình người. Chị đúng là mắt mù nên mới lấy anh ta!”
Từ trước đến nay chị Thư vẫn luôn tươi cười, đây là lần đầu tiên chị ta rơi nước mắt. Phương Đường hoảng sợ, vội vàng lấy bánh quả hồng từ trong túi ra, đưa cho chị ta và an ủi: “Chị Thư đừng buồn, ăn bánh quả hồng này đi!”
Rất may chị Thư chỉ đau buồn trong chốc lát, đến nhanh và đi cũng nhanh. Chỉ cần một cái bánh quả hồng là có thể an ủi được chị ta.
Chị ta cắn mạnh một miếng, tiếp tục than thở: “Chị không thèm buồn. Tiền trong nhà đều nằm trong tay chị, mặc kệ cho anh ta làm ầm ĩ. Dù sao một xu chị cũng không bỏ ra. Em trai anh ta xây nhà thì liên quan gì đến chị, nhà ở nông thôn bọn chị cũng không về đấy ở, không có năng lực thì đừng xây nhà. Trong nhà cũng không phải là không có chỗ ở!”
“Mẹ chồng chị mượn bao nhiêu tiền vậy?” Phương Đường tò mò hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT