Ăn sáng xong, bác gái xin phép ra về.
“Chúng chháu phải đi làm, không tiễn bác được. Đây là quà cho thằng bé.” Phương Đường lấy từ trong túi ra một chiếc phong bì đỏ. Bác gái từ chối không nhận, nhưng Phương Đường mỉm cười và nói: “Lần đầu tiên thằng bé đến chơi, nhất định phải có quà. Bác đừng ngại.”
Được bà nội đồng ý, cậu bé mới chìa hai tay ra nhận lấy phong bì và nói: “Cảm ơn dì ạ.”
Tang Mặc xách ba lô ra ngoài, bên trong chứa đầy quần áo. Phương Đường đã dọn dẹp chúng vào tối hôm qua, toàn là những bộ quần áo cũ nhưng vẫn còn tốt hơn nhiều so với những gì bà cháu họ đang mặc.
“Nếu bác không chê những bộ quần áo cũ này, hãy mang về sửa lại hoặc cho người khác cũng được.” Phương Đường nói.
“Làm sao được, những bộ quần áo mới như vậy vẫn còn mặc được mà?”
Bác gái bối rối, những bộ quần áo này không có mảnh vá nào, vậy mà cũng được gọi là cũ ư?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT