Bây giờ cô ta đã hiểu, mẹ cô ta nói đúng, cha xảy ra chuyện, gia đình tan nát. Cô ta và mẹ bơ vơ, không có định hướng gì, em trai càng không trông cậy được. Những ngày qua cô ta không biết mình đã vượt qua như thế nào, như đang ở trong một giấc mơ, hơn nữa giấc mơ vẫn chưa tỉnh.
“Cô lo lắng cũng chẳng ích gì. Mọi chuyện đã xảy ra rồi, cô phải mạnh mẽ lên, gánh vác gia đình này. Cha cô đang ở trong đó, nhất định lo lắng cho tình hình gia đình. Nếu cô và mẹ cô, em trai cô sống không tốt, chắc chắn cha cô sẽ không yên tâm. Cô là con gái lớn, phải gánh vác trách nhiệm này. Mười chín năm qua, là cha cô che chở cho gia đình này. Những ngày sau, cô phải tiếp quản trách nhiệm của cha cô, tiếp tục bảo vệ gia đình cô!”
Phương Đường khổ sở khuyên nhủ, những ngày này cãi nhau với Bạch An Kỳ, cũng cãi ra tình cảm. Cô thật sự không mong cô gái này đi theo con đường ở đời trước, hy vọng Bạch An Kỳ có thể nghe lọt được lời cô nói.
“Tôi biết, tôi sẽ vực dậy tinh thần. Cảm ơn cô, chỉ có cô còn bằng lòng quan tâm đến tôi.”
Bạch An Kỳ gật đầu, lòng xúc động trào dâng, vành mắt ửng đỏ.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cô ta đã chứng kiến
sự ấm lạnh của con người và những lời nịnh hót. Những người chú, dì trước đây đối xử với cô ta rất tử tế, bây giờ nhìn thấy cô ta đều né tránh, như thể cô ta là sâu bọ vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT