“Có ạ, dì à, tay cháu bị gãy, trên người cũng đau, bác sĩ nói suýt nữa cháu đã chết.”
Bạch An Kỳ bắt lấy thời cơ để tố cáo, Triệu Vỹ Kiệt bên cạnh cười lạnh, anh ta gãy chân cũng chưa kêu, vậy mà chỉ nứt xương thôi mà cô ta khóc lóc cái rắm gì chứ.
“Dì à, lần lật xe này đều là bởi vì Triệu Vỹ Kiệt uống rượu, ngày nào cậu ta cũng uống rượu, uống rượu trắng như uống nước sôi. Cháu mắng mà cậu ta còn không nghe. Hôm nay cũng vậy, uống hết một bình rượu, trên đường còn đua xe với người ta, kết quả là bị lật!”
“Nào có một bình, rõ ràng là nửa bình, nửa bình còn lại thì cô đổ rồi còn gì!” Triệu Vỹ Kiệt không phục mà ồn ào, trên đầu ăn một cái tát, cứ thế lập tức ong ong.
Vợ giám đốc nhà máy lại đánh thêm mấy cái, vừa đánh vừa mắng: “Uống rượu còn dám lái xe, con chán sống rồi phải không? Những lời mà mẹ nói với con, con đều vào tai này ra tai kia phải không? Lần này coi như con may mắn, lần sau xem con còn có may mắn như vậy nữa hay không!”
“Mẹ, mẹ nhẹ một chút, lại đánh nữa thì não sẽ bị chấn động!”
Triệu Vỹ Kiệt ôm đầu né tránh, trong lòng khổ không nói nổi, còn nghe thấy tiếng cười vui sướng khi người gặp họa của Bạch An Kỳ khiến anh ta tức giận đến nỗi hung hăng trừng mắt nhìn qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT