“Tiểu Phương, cô đừng có gấp, khả năng không nghiêm trọng như vậy đâu.” Trưởng phòng Tề nhẹ giọng an ủi, còn tưởng rằng Phương Đường đang lo lắng cho bạn bè.
“Vâng, hy vọng Bạch An Kỳ và tài xế đều không có việc gì.”
Tâm trạng Phương Đường không yên nên không có tâm trạng nói chuyện. Sau mười phút, chị Thư lại hấp tấp trở lại, còn chưa vào cửa đã kêu lên: “Tiểu Phương, không có việc gì, không có việc gì, người đều không có việc gì, thật là sợ bóng sợ gió một hồi!”
“Không bị thương chứ?” Phương Đường vội vàng hỏi.
“Chỉ là bị thương ngoài da thôi, cũng nhờ bọn họ gặp may nên bị lật ra ngoài ruộng. Chỉ là Tiểu Bạch quá sợ hãi, ra sức ôm Triệu Vỹ Kiệt mà khóc, tới bệnh viện rồi cũng không chịu buông tay.”
Chị Thư vừa nói vừa cười: “Bác sĩ bảo cô ấy buông ra, cô ấy cũng không chịu nghe, còn nói nếu mà chết thì cô ấy phải kéo theo hung thủ giết người. Cô ấy còn tưởng rằng bản thân đã chết rồi cơ.”
“Phì!!!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play