Tang Mặc lạnh lùng nói một câu, rồi kéo Phương Đường đi. Văn Tĩnh nói không sai, Kim Thiên Ba thực sự không phải người tốt, nhưng anh vẫn khinh thường những thủ đoạn như vậy.
Cũng khinh thường loại phụ nữ như Văn Tĩnh.
Bạch An Kỳ và Triệu Vỹ Kiệt cũng đi ra ngoai. Lúc ra khỏi bệnh viện, Bạch An Kỳ thở phào nhẹ nhõm, than vãn: “Mùi trong bệnh viện thật nồng nặc!”
“Không phải cô nói muốn mắng Văn Tĩnh sao? Sao lại im lặng?” Triệu Vỹ Kiệt chọc ghẹo.
“Tôi muốn mắng thì mắng, không muốn mắng thì không mắng, liên quan gì đến anh!”
Bạch An Kỳ liếc mắt, đi trước, vẻ mặt có hơi không tự nhiên. Lúc nãy cô ta còn thấy Văn Tĩnh thật đáng thương, nằm trong bệnh viện cô độc một mình, ngay cả nước nóng cũng không được uống, tuy là tự chuốc lấy nhưng vẫn có chút thảm thương, khiến cô ta không thể mắng được.
Nhưng bây giờ cô ta lại rất tức giận, tức giận vì sao bản thân lại có thể mềm lòng với một con rắn độc như Văn Tĩnh?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play