“Tôi không biết. Tôi cũng không phải là lãnh đạo của nhà máy dệt may.”
Phương Đường trợn mắt nhìn về phía cổng lớn của nhà máy dệt may. Người đến xem náo nhiệt càng ngày càng đông, công nhân viên chức của mấy nhà máy bên cạnh cũng đến đây xem. Dân tình rất thích xem loại chuyện kiểu vợ cả của Trần Thế Mỹ tìm đến cửa gây rắc rối như thế này. Đặc biệt nữ chính còn khổ sở và có thai, Trần Thế Mỹ tuấn tú lịch sự, còn tìm được con gái của cán bộ. Mỗi điểm đều thỏa mãn trí tò mò của dân chúng.
Văn Tĩnh chọn thời điểm thật sự rất tốt. Dù coi thường thủ đoạn ti tiện của người phụ nữ này nhưng Phương Đường vẫn khâm phục mức độ vô cùng tàn nhẫn của Văn Tĩnh.
Nhưng mà cô cảm thấy rất kỳ lạ. Kiếp trước Văn Tĩnh và Kim Thiên Ba cũng từng là người yêu của nhau, nhưng sau khi Kim Thiên Ba trở về thành phố, Văn Tĩnh lại không hề gây sự, cũng không làm ra bất cứ chuyện gì.
Thật ra kiếp trước Bạch An Kỳ và Văn Tĩnh là chị em tốt của nhau. Khi Kim Thiên Ba và Bạch An Kỳ yêu nhau, dù Văn Tĩnh có ý với Kim Thiên Ba nhưng cô ta cũng biết không thể đào góc tường nên mới không làm ầm ĩ chuyện này ra.
Phương Đường nghiêng tai nghe nhưng không nghe thấy tiếng hét của Văn Tĩnh. Trong lòng cô ngứa ngáy nên đến gần nhìn xem thì thấy đôi nam nữ chó má này thật sự không còn ở cổng nhà máy.
“Này, bọn họ đi đâu rồi?” Bạch An Kỳ nhìn ngó xung quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT