Bạch An Kỳ không phục mà dẩu miệng. Nếu mà cô ta có vóc dáng cao như Phương Đường thì cô ta cũng sẽ không đi giày cao gót, ai bảo vóc dáng cô ta lùn kia chứ.
Phương Đường dán thuốc dán cho cô ta, lại đỡ cô ta đi ăn cơm. Hà Phú Quý duỗi tay lại đỡ, Bạch An Kỳ hung hăng trừng mắt nhìn một cái khiến cho Hà Phú Quý sợ tới mức vội rụt tay lại, thành thật ngồi ở bên cạnh Bạch An Kỳ, vừa lúc ngồi gần Kim Thiên Ba.
Kim Thiên Ba híp mắt, ánh mắt khinh thường, cảm thấy Bạch An Kỳ càng ngày càng đi xuống, lại ở bên cạnh cái loại quê mùa này.
Những người khác cũng có cùng suy nghĩ như vậy, cảm thấy với dáng vẻ quê mùa của Hà Phú Quý thì chắc là công nhân bình thường, văn hóa cũng không cao, gia cảnh càng không cần phải nói, một người há miệng ra là nói tiếng phổ thông nặng nề này thì có thể có cái gia cảnh tốt gì kia chứ?
Hà Phú Quý tự giới thiệu, chưa nói đơn vị mà chỉ nói tên thôi đã khiến mọi người cười vang. Nhưng mà anh ấy cũng không tức giận mà hiền hậu cười theo. Bạch An Kỳ lại rất tức giận, cảm thấy Hà Phú Quý làm cô ta mất mặt nên lại trừng mắt nhìn anh ấy một cái.
“Tên anh thật sự rất thú vị, không bao giờ quên phú quý!” Lưu Na nói đùa.
Hà Phú Quý vẫn cười hiền hậu, mặc kệ ai nói chuyện với anh ấy thì anh ấy đều chỉ cười, nhìn qua chính là một người thành thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play