“Nếu mẹ cô biết được thì chắc chắn sẽ đánh chết cô!”
Câu nói này của Phương Đường đã làm mất đi dũng khí của cô gái, khiến mặt cô ta như đưa đám.
“Cô và người ta cũng chưa từng tiếp xúc với nhau, vậy mà đã kết án tử hình cho họ rồi, cô như vậy rất quá đáng đó, người ta chính là giáo viên đại học, là người đàn ông có học thức, có lẽ anh ấy tốt hơn nhân viên thu ngân đã viết vài câu thơ chua lòm kia thì sao?”
Vì miếng bít tết mà Phương Đường đã tận tình khuyên bảo vài câu, mặc dù gia cảnh của giáo viên đại học đó có chút kém hơn, nhưng tương lai rất tươi sáng, là một cổ phiếu tiềm năng, còn cái người nhân viên thu ngân kia thì đương nhiên là cô không biết tính cách của anh ta ra sao, nhưng trực giác của cô mách bảo rằng anh ta cũng không phải là người xứng với cô ta.
Sắc mặt Bạch An Kỳ giãn ra, cô ta suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu anh ấy có thể làm thơ, thì tôi sẽ thử.”
Một người đàn ông không biết làm thơ thì chắc chắn không lãng mạn, đây chính là tiêu chí để đánh giá một người đàn ông có lãng mạn hay không.
Cô ta chỉ có hai điểm khi chọn bạn đời, đó là ngoại hình đẹp và lãng mạn, thế là đủ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT