“Vì nhân dân phục vụ là trách nhiệm công việc của tôi!”
Người đàn ông thẳng lưng, giọng nói rất kiêu ngạo. Phương Đường lại khen ngợi một hồi, khiến trong lòng người đàn ông giống như nở hoa, chắp tay sau lưng rời đi.
Bác gái thở phào nhẹ nhõm, cảm động rơi nước mắt và muốn cúi dập đầu cảm ơn Phương Đường.
“Không được. Bà đừng để người khác nhìn thấy. Tang Mặc. Anh đi mua rau dưa đi, em ở đây với bác gái.” Phương Đường ngăn cản bác gái và bảo Tang Mặc đi mua đồ ăn. Cô phải ở lại để hoàn thành nhiệm vụ.
Tang Mặc khẽ gật đầu và giúp mang chiếc sọt đến chỗ yên tĩnh, sau đó anh mới đi vào chợ mua thức ăn.
Giọng nói của Phương Đường dịu dàng hơn, quan tâm hỏi: “Bà dự định bán chỗ trứng gà này với gà à?”
Bác gái khẽ gật đầu, lau khóe mắt, giọng nói khàn khàn: “Trong nhà chỉ có những thứ này là có thể bán. Cháu trai của bà không có tiền khám bệnh, chỉ có con gà mái này là béo nhất. Bà nghe nói người thành phố rất thích ăn gà mái với trứng gà nên bà nghĩ muốn thử vận may xem sao. Cháu gái. Hôm nay dù sao cũng cảm ơn cháu rất nhiều!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play