Lúc này Phương Lan mới chú ý tới. Cô ta đang ngồi xổm ở sau bãi đậu xe.
“Trong nhà không có thịt, nhưng có trứng gà, hay là nấu mì cho anh nhé. Nếu có tủ lạnh thì tốt rồi, thịt và các loại đồ ăn sẽ để được lâu hơn một chút. Hiện tại thời tiết càng ngày càng nóng nên không thể để qua đêm được.”
Tim Phương Lan đập mạnh mẽ. Cô ta nhận ra giọng nói của người phụ nữ này chính là Phương Đường.
Giọng nói đó vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng. Cả nhà máy cũng chỉ có mình Phương Đường nói như vậy. Cha mẹ luôn mắng Phương Đường vì điều này. Họ mắng cô dáng vẻ kệch cỡm, đôi khi họ còn đánh cô, nhưng Phương Đường mãi không sửa được. Cô còn nói đây chính là giọng nói của bản thân cô nhưng cha mẹ không tin. Thật ra cô ta cũng không tin. Cô ta cảm thấy em gái cố ý nói bằng giọng như vậy.
Cô ta giống với cha mẹ, vô cùng chán ghét giọng điệu như vậy. Nó giống như đang quyến rũ đàn ông vậy, thật sự không đoan trang.
Phương Lan khẽ nhấc người lên thì thấy một đôi trai gái. Người con gái đúng là Phương Đường. Cô mặc một chiếc váy liền thân thêu hoa hướng dương, mái tóc đen dài được cột bằng khăn tay, chân đi đôi dép cao gót màu trắng và đang dắt một chiếc xe đạp màu hồng nhạt.
Bộ trang phục này chắc chắn là bộ thời trang nhất thành phố. Khó trách những người đó nói Phương Đường đã trèo lên được cành cây cao. Hiện tại Phương Đường làm gì còn dáng vẻ yếu đuối quê mùa trước đó nữa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT