Tặng quà và nhận quà đều là một nghệ thuật. Có những món quà không thể nhận, nhưng có những món quà lại có thể nhận một cách thoải mái, dù bị người khác biết cũng không sao cả.
Hơn nữa, ai trong nhà máy nông cụ cũng biết, bộ phận mua hàng là bộ phận béo bở. Chính vì hiểu rõ điều này nên mọi người mới cố gắng chen chân vào. Giám đốc nhà máy cũng biết rõ điều này, hơn nữa giám đốc nhà máy mới là người nhận quà nhiều nhất trong toàn nhà máy.
Lúc này Phương Đường mới yên tâm, không sao là tốt rồi.
Hai người trở về khu tập thể, những thứ trong túi đều đưa cho bà nội Phương. Mấy ngày nay họ chủ yếu ăn cơm ở nhà họ Phương. Bà nội Phương cũng không hỏi đồ đạc ở đâu ra, chỉ cười vui vẻ làm một bát thịt kho tàu to.
Sau khi ăn cơm xong, bà nội Phương lấy ra một chiếc áo bông đỏ, bảo Phương Đường mặc thử.
“Rất vừa vặn, lát nữa bà sẽ khâu lại nút áo cho cháu.”
Bà nội Phương đeo kính lão, nhìn kỹ, trên mặt nở đầy nụ cười hiền lành. Phương Đường mặc áo bông đỏ kiều diễm xinh đẹp, là cô dâu xinh đẹp nhất mà bà ấy từng gặp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play