Thoắt cái, Phương Đường đã tới xưởng sản xuất nông cụ để làm việc được gần một tháng, quan hệ với những người trong văn phòng cũng không tệ lắm. Cô không tranh không đoạt, cũng không tính toán chi li, vì vậy rất nhiều người đều thích cô.
Ngược lại với điều đó, nhân duyên của Bạch An Kỳ không tốt lắm. Miệng lưỡi của cô gái này sắc bén, còn cãi lý không buông tha người, khi chia đồ ăn thì rất thích nhìn người rồi mới đổ vào đĩa. Mới phân chia đồ ăn chưa đến một tuần đã cãi nhau với người ta ba lần rồi.
Lại đến thời gian ăn cơm, Phương Đường cầm hộp cơm đi đến nhà ăn. Hôm nay Tang Mặc không ở đây, anh và Chu Ái Quân đi ra ngoài làm việc, đến buổi chiều mới trở về.
Cô trực tiếp đến cửa sổ của Bạch An Kỳ, cô gái này phân chia đồ ăn cũng đủ số lượng.
Phía trước có mười mấy người, Phương Đường cũng không vội, dù sao thì chắc chắn Bạch An Kỳ sẽ giữ món ăn mặn cho cô. Từ khi rời khỏi Núi Đầu Trâu, quan hệ giữa Bạch An Kỳ và cô đã cải thiện hơn rất nhiều.
“Vị đồng chí này, sao cô chia thịt kho tàu cho tôi và chia thịt kho tàu cho anh ta lại có khác biệt quá lớn như thế. Cô đếm lại xem, anh ta được mấy miếng còn tôi được mấy miếng?” Một công nhân viên chức nữ bất mãn kêu lên, còn túm một thanh niên đẹp trai bên cạnh không buông tay. Thanh niên đẹp trai kia đã lấy xong đồ ăn, trong hộp cơm tràn đầy một phần thịt kho tàu, đầy có ngọn.
Trong hộp cơm của công nhân nữ kia lại chỉ có mấy miếng thịt ít ỏi có thể đếm được, chỉ bằng một nửa của thanh niên kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT