“Được. Cháu đi trước.”
Phương Đường làm sao có thể ở lại? Cô chào tạm biệt mấy ông bà, rồi từ từ chạy về nhà họ Phương. Sau khi rửa mặt xong, cô về phòng đọc sách, nhưng một chữ cũng không lọt được vào đầu. Thỉnh thoảng cô lại đi đến phòng khách, 9 giờ kém vẫn còn sớm.
Nếu biết vậy thì cô đã bảo người đến lúc 8 giờ, nhưng 8 giờ thì hai vợ chồng ông nội Phương vẫn còn chưa ngủ. Hai vợ chồng già đi ngủ rất đúng giờ, đúng 8 rưỡi họ đi ngủ, khoảng 9 giờ là họ ngủ say rồi. Tang Mặc đến đây chắc chắn sẽ không bị phát hiện.
Hệ thống im lặng ở trong bóng tối khinh bỉ. Không phải chỉ là trèo tường thôi sao, lo lắng như vậy làm gì chứ? Thật sự không có tài cán gì.
Mấy người ký chủ trước của nó làm đủ mọi chuyện trước khi kết hôn. Còn có một ký chủ rất to gan, có nhiều hơn N nhân tình. Thậm chí có thể xây được cả một hậu cung. Đó mới gọi là thói xấu chứ.
Thời gian trôi qua thật chậm, một giây trôi qua giống như một năm. Phương Đường lật vài trang sách nhưng càng xem càng bực bội. Cô đóng sách lại không đọc nữa, quần áo chỉnh tề nằm trên giường giương mắt nhìn. Trừng mắt nhìn một lúc thì lập tức thấy mệt, cô mơ mơ màng màng rơi vào giấc ngủ, rồi đột nhiên bị tiếng gõ cửa đánh thức.
Phương Đường giật mình tỉnh giấc, chạy đến cửa sổ và mở ra. Quả nhiên Tang Mặc đang ở bên ngoài. Anh dùng toàn bộ kỹ năng trèo lên cây lấy trứng chim khi còn nhỏ, hơn nữa bệ cửa sổ cũng hướng ra bên ngoài nên vừa hay có chỗ đặt chân. Do vậy Tang Mặc cũng không mất nhiều sức để đến đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play