Mẹ Phương nghiến răng nghiến lợi căm hận. Trong một năm này, mọi chuyện tranh cãi đều do Phương Đường gây ra. Từ sau khi con súc sinh này đến nông thôn, trong nhà không hề yên ổn. Một năm này, tóc của bà ta cũng bạc nhiều thêm.
Phương Lan cười khổ. Hiện tại cô ta cũng cảm thấy loại người như Phương Đường này không nên tồn tại. Đáng tiếc năm đó mẹ cô ta quá mềm lòng nên không vứt xuống bồn cầu.
Nếu mẹ cô ta ném Phương Đường xuống bồn cầu thì hiện tại gia đình cô ta sẽ không xảy ra những chuyện rắc rối này.
“Mẹ. Sau này những chuyện như thế này không nên nói đến nữa. Hiện tại bên ngoài đang đồn đại rất nhiều về gia đình mình. Và còn một chuyện nữa, con vừa gặp Phương Đường ở cổng lớn, con bé đi cùng với người yêu của nó. Hình như con bé đang ở chung với người yêu của nó. Dù sao nó cũng chưa kết hôn, dáng vẻ này của con bé sẽ bị người khác đàm tiếu. Mẹ. Mẹ nên đi khuyên nhủ Phương Đường.” Phương Lan nhẹ nhàng nói.
“Mẹ không thèm quan tâm đến sống chết của nó. Tự nó làm ra chuyện không biết xấu hổ. Mẹ không quản lý được!” Mẹ Phương tức giận.
“Mẹ. Mẹ không thể nói những lời tức giận như vậy được. Dù sao Phương Đường cũng họ Phương, cũng là người nhà của chúng ta. Người khác sẽ chỉ nói mẹ và cha không biết cách dạy dỗ con gái thôi.”
Sắc mặt của mẹ Phương thay đổi. Con Lan nói cũng có lý. Bà ta phải đến dạy dỗ con súc sinh này một trận. Nếu đã quay về Thượng Hải thì phải biết thân phận của mình, đừng làm chuyện gì bại hoại gia phong liên lụy đến người nhà và làm xấu mặt người nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT