“Ừ, cho ba phần thịt bít tết, ba phần thịt kho tàu.” Tang Mặc lấy sáu phần đồ ăn, thức ăn chay thì do mấy người Chu Ái Quân lấy.
Người phía sau có ý kiến, lớn tiếng ồn ào: “Lấy nhiều như vậy, người khác còn có cái để ăn hay không?”
“Đúng vậy, không nên lấy đồ ăn như vậy, quá ích kỷ!”
“Có người quản lý hay không!”
Âm thanh ồn ào càng lúc càng lớn, Tang Mặc mắt điếc tai ngơ, anh tiêu tiền, lại không phải ăn không trả tiền.
Lưu lạc bảy năm, anh vô cùng chấp nhất đối với thức ăn, thậm chí có chút không từ thủ đoạn, bị người ta nói vài câu không đáng kể chút nào, chỉ có ăn vào trong bụng mới là thật sự nhất.
“Kêu la cái gì, không muốn ăn thì đừng ăn!” Triệu Vỹ Kiệt đen mặt rống lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play