“Ừm.”
Giọng điệu của Tang Mặc lạnh nhạt, nhưng Triệu Vỹ Kiệt lại như nghe được tiếng từ trên trời, cười nịnh hót hơn cả chó, ân cần nói: “Vậy chúng ta cùng đi vào ngày kia nhé, cha tôi sẽ phái xe đến ga xe lửa đón tôi, chúng ta cùng đến nhà máy báo danh. Cha tôi là giám đốc nhà máy, sau này có chuyện gì cứ nói một tiếng, tôi nhất định sẽ giúp.”
Anh ta nói xong còn vỗ ngực, ra vẻ là bạn bè thân thiết.
Phương Đường hơi bất ngờ, không biết Tang Mặc đã làm gì với tên khốn này mà lại thu phục được anh ta, khiến anh ta ngoan ngoãn như vậy, không còn kiêu ngạo hống hách như trước đây chút nào.
“Được.”
Tang Mặc cũng không khách sáo. Triệu Vỹ Kiệt là loại người điển hình mềm nắn rắn buông, lại tham sống sợ chết. Hơn nữa cha anh ta là giám đốc nhà máy, nếu biết dùng sẽ là một con dao tốt, không cần thiết phải vứt đi.
Đã có được lời chắc chắn, trong lòng Triệu Vỹ Kiệt liền nhẹ nhõm. Anh ta cảm thấy hẳn là Tang Mặc vẫn khá thích anh ta, sau này sẽ không bắt nạt anh ta nữa chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT