Điều này có nghĩa là hai năm tiếp theo cô ta đều là đồng nghiệp với con cóc ghẻ kia.
Nhổ vào!
Rốt cuộc mẹ cô ta nghĩ cái gì vậy trời?
Phương Đường lại bồi thêm một nhát dao: “Thực ra con người Triệu Vỹ Kiệt cũng không tệ lắm, sau này hai người là đồng chí cách mạng, đừng suốt ngày gọi là cóc ghẻ cóc ghẻ, không có tinh thần hữu nghị cách mạng gì cả. Hơn nữa cha người ta là giám đốc nhà máy, mẹ là chủ nhiệm phụ nữ, cô đến địa bàn của người ta mà coi con trai quý hóa của người ta là cóc ghẻ thì sẽ không lễ độ đâu, cô nói có phải hay không?”
“Phải cái đầu cô ấy!”
Bạch An Kỳ hung hăng trừng mắt nhìn, tâm trạng vui vẻ đã hoàn toàn biến mất, cho dù cô ta có gọi điện thoại về nhà thì cũng không thay đổi được đơn vị công tác, cô ta và con cóc ghẻ kia sẽ làm đồng nghiệp chính là sự thật.
Bực bội gãi gãi đầu, Bạch An Kỳ lại trừng mắt nhìn Phương Đường, cô ta có thể khẳng định chắc chắn bây giờ trong lòng Phương Đường đang chê cười cô ta, chắc chắn là như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play