Tang Mặc nhìn vào tờ đơn thì thấy đó là xưởng nhà máy, nếu anh nhớ không lầm thì chỗ này chính là chỗ làm của người cha người mẹ lòng dạ độc ác của Phương Đường, còn giám đốc chính là cha của Triệu Vỹ Kiệt.
Trong thư của ông nội Phương nói là nhà máy in nhuộm, sao lại biến thành nhà máy nông cụ nhỉ?
Dù vậy thì Tang Mặc cũng không biểu hiện ra trên mặt, xưởng máy nông cụ không thành vấn đề, thậm chí còn tốt hơn xưởng in và nhuộm, nhưng anh chỉ lo lắng Phương Đường sẽ không thích, mỗi ngày đều phải chạm mặt gia đình nhà họ Phương, chắc chắn trong lòng Phương Đường sẽ cảm thấy khó chịu.
“Cảm ơn chú Hoàng một năm nay đã giúp đỡ cho cháu, sau này xin hãy giữ liên lạc nhé.” Tang Mặc không nói lời khách sáo, anh không hề có ý định cắt đứt quan hệ với đội trưởng Hoàng.
Đội trưởng Hoàng cảm nhận được sự chân thành của anh, nên rất vui mừng, đứa nhỏ này lại còn cảm ơn.
“Cậu ở nhà máy phải làm việc cho tốt đấy, sau này chú có việc nhờ cậu, thì đừng có không để ý đến đấy.” Đội trưởng Hoàng thử hỏi.
Tang Mặc mỉm cười nói: “Chỉ cần có thể giúp được, cháu sẽ làm không chút do dự.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT