Cho dù Bạch An Kỳ có ngu ngốc đến đâu cũng nhận ra có điều không ổn. Ánh mắt của Trương Vệ Hồng và những người khác quá kỳ lạ, muốn nói lại thôi, còn có vẻ đặc biệt thương cảm. Cô ta sắp lên đại học rồi, chẳng lẽ họ không nên có biểu cảm hâm mộ hay sao?
Phương Đường nhìn Văn Tĩnh đi vào ký túc xá, biết người phụ nữ này chắc chắn sẽ không nói lời nào hay, vì thế liền đi tới trước mặt Bạch An Kỳ, cố ý hỏi Trương Vệ Hồng: “Lãnh đạo hỏi cô cái gì?”
Trương Vệ Hồng rất chán nản, sau khi nghe thấy lời của Phương Đường, cô ta lập tức thở phào nhẹ nhõm rồi nói: “Chính là hỏi Bạch An Kỳ có làm việc chăm chỉ không, rồi quan hệ của chúng ta như thế nào, còn có… còn có…”
“Còn có cái gì nữa?” Bạch An Kỳ lạnh giọng quát hỏi.
“Hỏi có phải cô có quan hệ nam nữ hỗn loạn không, tôi nói không có, nhưng nhìn lãnh đạo dường như không quá tin tưởng.” Trương Vệ Hồng nói xong, trong lòng cũng cảm thấy bình tĩnh lại, cô ta sẽ không nói xấu người khác sau lưng, cho dù Bạch An Kỳ có nói nhiều lời khó nghe với cô ta đi nữa thì cô ta cũng sẽ không nói không thành có.
Sắc mặt Bạch An Kỳ thay đổi rõ rệt, ánh mắt cô tràn ngập vẻ không thể tin được, đây tuyệt đối không phải là một câu hỏi thông thường trước khi vào đại học, rốt cuộc đã chuyện gì đã xảy ra vậy?
Những thanh niên trí thức nam khác cũng đi tới, kể lại cuộc trò chuyện với lãnh đạo ở trong phòng, cũng giống như Trương Vệ Hồng, họ đều khẳng định mình không hề nói xấu Bạch An Kỳ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play